Đi & trải nghiệm:

Những Venice của Pháp

(TGĐA) - Thật kì lạ, trên đời chỉ có một Venice mà sao ở xứ nào người ta cũng cố kiếm cho được một thành phố để gọi là Venice của họ. Nếu như Bỉ chỉ có Bruges, Việt Nam chỉ có Hội An thì Pháp có tới mấy đề cử cho hạng mục “Thành phố Venice nhất”: Amiens ở Picardy, Annecy ở Haute-Savoie, Martigues ở Provence-Alpes-Côte d'Azur, cho tớikhu trung tâm của Colmar cũng được gọi là Little Venice của Alsace. Tôi đi 3/4, chưa thấy ở đâu có được hết sự phù hoa tới phù du như Venice. Kiếm đâu ra nơi nước biển ngập tràn, nhà cửa màu sắc, ít dân nhiều khách, không giống một thành phố đang sống, mà như cái trường quay dựng lên để đóng những bộ phim ái tình xưa cũ? Chẳng ở đâu cả, chẳng đâu giống như giấc mộng Venice, phù phiếm đấy mà vẫn mê mệt.

nhung venice cua phap Côte d'azur: Phía bên kia màu xanh
nhung venice cua phap Ba bảo tàng nghệ thuật đương đại nổi tiếng nhất châu Âu
nhung venice cua phap Xõa ở Luang Prabang

nhung venice cua phap

Annecy có giống Venice không

Cách đây 2 năm, khi đó tôi sống một mình ở Paris, cứ có dịp nghỉ là cậu em lại lôi thôi lếch thếch chạy lên với chị cho đỡ tủi thân. Ở Paris thì cũng chỉ loanh quanh phòng chị, bếp chung, thấy có lỗi lắm nên mới nghĩ cách đi xa xa tí. Thế là chọn Amiens, nó bảo “OK, nghe cũng đẹp đấy”.

nhung venice cua phap

Amiens với những ngôi nhà nhiều mầu ở cạnh các con kênh

nhung venice cua phap

Người ta gọi Amiens là Venice của nước Pháp

nhung venice cua phap

Một góc Amiens

Hôm đấy hên hên sao hai chị em đi kịp tàu, chứ hầu như lần nào đi với nó cũng trễ lên trễ xuống. Hôm đó trời không mưa, trời rất xanh, thi thoảng có nắng nhưng gió lạnh, đúng không khí giáng sinh Noel. Trời lạnh tới mức vừa xuống khỏi tàu ấm áp là nhụt chí muốn về rồi. Tôi thậm chí còn phải đi mua ngay đôi găng tay thật dày. Khi tới Amiens, cậu em nói đi xem nhà thờ Đức Bà (Notre dame). Đây là nhà thờ Đức Bà to nhất Pháp, nhưng cũng có nơi nói Chatres mới bự nhất. Tôi thì thấy thế là bự lắm rồi. Về cơ bản Notre dame ở đây cùng cấu trúc Gothic với ở Paris nhưng to gấp rưỡi. Những phù điêu hoa tiết bên ngoài có vẻ chau chuốt hơn, công phu hơn, và ít người hơn. Chúng tôi loanh quanh ở đó hồi lâu mới tìm được đường tới trung tâm, nơi mà họ gọi là Venice.

nhung venice cua phap

Nếu đi vào mùa hè, tôi sẽ gặp cảnh này ở Amiens

nhung venice cua phap

Bánh macaron ở Amiens chân chất mà mộc mạc nhưng rất thơm ngon

Thực ra sự loanh quanh một phần là do thứ bánh trứ danh Macaron de Amiens. Loại Macaron này khác hẳn Macaron thường thấy của Pháp, tức là loại bánh làm từ lòng trắng trứng, đường và bột hạnh nhân, khi nướng lên giòn ngoài, mềm trong, nhiều màu sắc và có kẹp kem ở giữa. Làm được một mẻ macaron parisien là cả một nghệ thuật. Dù cùng làm từ bột hạnh nhân, Macaron ở Amiens không tinh tế phức tạp như thế kia mà chân chất mộc mạc với kết cấu dày đặc như bánh quy sable của Pháp. Loại bánh này được làm cho hoàng hậu Catherine de Medici nên cũng không phải loại vừa đâu. Bánh ăn cũng thơm ngon, được lắm, thậm chí còn ít ngọt hơn loại thông thường. Tôi chưa từng nghe về loại bánh này nhưng khi ghé vào Patisserie thì được mời chào thưởng thức, vậy là cứ luẩn quẩn đó mãi mới rời đi.

Thực sự là mấy cái macaron bé tí đó đã cứu sức cho hai đứa khi mà đi tới sông, gió thổi lồng lộng. Trời lại còn muốn mưa nữa. Lạnh gì mà lạnh thế. Những ngôi nhà mà sắc đã hiện lên dọc con kênh. Kênh rồi tới kênh, nhà nối nhà, nhìn rất bắt mắt và mộng mơ. Amiens có vẻ đẹp giống ở Colmar: Những ngôi nhà half-timbered nhiều màu, những cây liễu rủ, và những dòng kênh nước không xanh. Cả hai nơi đều giản dị và đáng yêu lạ. Tôi có chị bạn tới Pháp, chỉ mê mẩn Colmar, nói rằng ở đó bình yên quá. Nhưng khi Noel tới thì tôi tin chắc Amiens nhận về mình sự tĩnh lặng hơn, điều này khác xa Venice lạo nhạo. Chỉ khi xét về kênh rạch và nhà nhiều màu thì mới có thể tạm gọi là Venice, nhưng tôi nhìn thấy ở đó nhiều nét Amsterdam và Bruges. Có lẽ do nước ở đây chưa đủ xanh để thương nhớ.

nhung venice cua phap

Một góc Amiens

Cách đây 2 năm, ở trong cái ngày mưa gió tại Annecy đó, tôi viết cái postcard đầu tiên cho anh có râu (do anh yêu cầu), gửi cho anh ít sương gió vùng Savoie để xóa bớt cái căng thẳng bức bối của đời tiến sĩ. Giờ thì anh có râu đó đã là ông chồng đang ngáy khò khò bên con nhóc tí xíu kia. Liệu có ngày nào đó, tôi với ông chồng và phiên bản tí hon hoàn hảo của ảnh sẽ có thời gian đi lại Annecy cho thỏa?

Ngoài Amiens, còn một Venice trong lòng nước Pháp khác là Annecy. Nước thì có lẽ ở Annecy xanh hơn nhiều, nhất là vào những ngày nắng. Mùa hè ở đây, hoa mọc hồng đỏ, nước xanh ngắt, người người túa ra ngồi uống bia. Hoa và người, rất giống Venice. Tôi tới đó vào mùa đông, cũng cận kề Noel, chỉ thấy cái xám xịt của trời đất nên thấy nó mang dáng dấp Thụy Sĩ nhiều. Hình ảnh những ngôi nhà trắng, cam, hồng, bên dòng sông xanh, nhìn ra ngôi nhà cổ ghi xám đã thành huyền thoại của thành phố này. Qủa là chỗ đó rất lãng mạn. Vào Noel, họ còn dựng chợ giáng sinh bán rượu nóng thì càng tuyệt. Mấy đứa đi rét run, túm tụm lại cái bàn gỗ, uống rượu uống trà, xuýt xoa tiếc cho sự sai lầm của thời điểm. Ai lại đi thăm thành phố mùa hè vào một ngày mùa đông, mặc dù khi mới đi vào thành phố nhìn nhà cửa xinh xắn, có vài ban công hoa rủ thì đứa nào cũng mê, cũng nghĩ việc đi Annecy là đúng đắn, thế nhưng khi bị rét thấm vào da thịt thì chỉ biết thở dài.

nhung venice cua phap

Toàn cảnh Annecy nhìn từ trên cao

nhung venice cua phap

Một góc Annecy ngày mưa

Một ngày đông ở nơi gần núi Alps lại sát hồ Léman mênh mông thì sao mà không lạnh. Nhất là khi lên trên lâu đài, nhìn xuống xa xôi là sương mù phủ kín các mái nhà ngói cam nâu thì lại càng tiếc. Trời lạnh khiến cả lũ chỉ muốn chui rúc trong lâu đài xem bảo tàng mà không có tận hưởng được hồ, núi, hay kênh rạch.

nhung venice cua phap

Annecy có giống Venice không

nhung venice cua phap

Một góc phố ở Annecy

Chiều xuống, trời còn mưa không ngớt. Áo đứa nào cũng ướt lẹp nhẹp. Họ bảo Annecy tuyệt lắm cơ mà, sao mình tới lại mưa đến thế? Mặc dù mưa thành phố này vẫn duyên dáng vô cùng. Tôi tiếc lắm, tiếc đứt ruột, cứ muốn mùa hè sẽ chạy xuống đấy lại. Để ra hồ Léman ngồi hóng gió như ngày ở Laussane, hay uống bia dọc bờ kênh, ngắm người ta áo trễ, váy hở đi qua đi lại. Chắc sẽ có lúc, để không phải tiếc nuối, giống như tôi cứ tiếc hùi hụi khi không đi được Martigues - ứng cử viên “Venice trong lòng nước Pháp” thứ 3, khi đã tới Marseille kế bên rồi. Thật là hay, tôi cứ hay dành nhiều thời gian để tiếc những việc mình chưa làm, hơn là những việc mình đã làm sai. Có một điều tôi không bao giờ phải tiếc đó là đã tới Venice thật tới 3 lần, để không phải thèm muốn trở lại nơi mộng mơ hời hợt đó nữa…/

nhung venice cua phap

Những cửa sổ hoa ở Annecy

nhung venice cua phap Tháng ba Aarhus: Mùa xuân có lầy lội lắm không em?
nhung venice cua phap Gubbio: Nơi dừng chân của người trẻ “điên rồ”
nhung venice cua phap Ayutthaya: Vẻ đẹp điêu tàn đầy sức sống

Mai Thanh Nga