My Love, Don’t Cross That River – Một bộ phim cảm động

(TGĐA) - Jo Byeong-man và Kang Kye-yeol cưới nhau đã được 75 năm và vẫn vô cùng say đắm trong tình yêu. Bất chấp khoảng cách tuổi tác, ông Jo 98 tuổi, còn bà Kang mới chỉ được... 89 mùa xuân, họ vẫn còn sống không cần trợ cấp từ xã hội hay con cái trong ngôi nhà của mình ở một ngôi làng xa xôi thuộc vùng núi. Ở nơi đó, họ nấu ăn, cùng đi thu nhặt củi, chơi trò chơi ném tuyết, và ngủ với đôi bàn tay đan vào nhau. Nhưng rồi ông Jo phải vật lộn với các vấn đề về sức khỏe, khả năng chống chọi với bệnh tật của ông ngày một giảm, hai vợ chồng già phải đối mặt với một thực tế không thể tránh khỏi rằng rồi sẽ đến một ngày họ phải xa nhau mãi mãi...

o_din_Jin_Mo_Young

Đạo diễn Jin Mo Young

Câu chuyện của ông Jo và bà Kang

My Love, Don’t Cross That River là tác phẩm điện ảnh đầu tay của đạo diễn Jin Mo Young. Anh đã dành gần hai năm để ghi lại cuộc sống của ông Jo và bà Kang trong 400 phút phim và mất thêm 9 tháng để chỉnh sửa, hoàn tất My Love, Don’t Cross That River. Khi trình chiếu tại Hàn Quốc, bộ phim tự nhiên và vô cùng cảm động này đã nhanh chóng trở thành phim tài liệu có doanh thu cao nhất từ trước tới nay.

Câu chuyện tình của ông Jo - bà Kang đã được làm phim truyền hình, phát sóng vào năm 2012 và đó là một cú chấn động lớn đối với đạo diễn Jin khi anh xem phim này. Jin Mo Young đã tự hỏi bản thân rằng làm thế nào mà cặp vợ chồng già lại có thể gìn giữ một cách tròn vẹn cuộc sống đáng yêu của họ trong suốt nhiều năm. Với Jin, bộ phim tài liệu truyền hình thực sự tuyệt vời nhưng anh cũng cảm thấy mình chắc chắn sẽ còn đem đến một điều gì đó thú vị hơn. Vì thế, Jin quyết định đến thăm vợ chồng ông Jo vào ngày hôm sau và bắt đầu tìm kiếm những “bí mật” tình yêu của họ.

fullsizephoto513749

My Love, Don’t Cross That River đã tiết lộ "bí mật" đó chính là sự kết hợp của tình yêu, thấu hiểu lẫn nhau và giao tiếp mỗi ngày. Phim cũng trở nên đặc biệt cảm động khi bà Kang nói về việc kết hôn với ông Jo lúc bà còn rất trẻ. Cuộc hôn nhân của họ là do đôi bên gia đình thu xếp và bà không hề biết rõ về ông cũng như những năm đầu của cuộc hôn nhân, bà thường gọi chồng bằng chú, và ông, vì vợ chưa đủ lớn nên đã kiên nhẫn chờ đợi tới lúc bà có thể tiếp nhận mình. Câu chuyện của họ được tiếp nối với sự trưởng thành của tình yêu, những đứa con, những rắc rối của cuộc sống gia đình, và tới giờ là những năm cuối cùng của họ... Tất cả những điều này được sắp đặt hài hòa trong phim, đem đến một giai điệu đầy cảm xúc. Một sự khác biệt giữa con người và động vật là con người đôi khi làm những việc mà không phải là hữu ích, nhưng nghi thức và biểu tượng. Bộ quần áo sẽ không bao giờ được mặc nhưng cô ấy đốt cháy họ để gửi cho con cái họ, những người đã qua đời. Các bà ngoại do đó tiêm một lực lượng mạnh mẽ vào bộ phim này

Điểm nổi bật và đặc biệt trong cấu trúc cũng như cảm xúc của bộ phim là sự quan sát sâu sắc. Điều này chỉ có được khi nhà làm phim bỏ ra một khoảng thời gian dài để tương tác với “đối tượng” và máy quay lúc này sẽ trở thành một phần trong cuộc sống của nhân vật cũng như sẽ không còn tồn tại khái niệm diễn xuất ở đây. Ngoài ra, còn có một điều quan trọng nữa là bộ phim đi theo phong cách không có tường thuật hoặc giọng đọc bên ngoài, chỉ nhấn mạnh vào những gì người xem nhìn thấy. Có thể nói rằng, Ji Mo Young đã hòa mình vào cuộc sống của nhân vật trong lúc quay phim và anh đã khiến cho khán giả cũng cảm nhận được điều đó giống như mình. Cuối cùng, với 400 phút tư liệu, Jin đã dựng thành câu chuyện tình yêu cảm động và đặc sắc dài 86 phút, chạm tới mọi trái tim người xem mà không cần tới bất kỳ sự can thiệp nào người dẫn chuyện. Tình yêu của ông Jo và bà Kang trong My Love, Don’t Cross That River được thể hiện ở sự tận tâm thầm lặng mà họ dành cho nhau, đôi khi là sự hài hước và tương trợ nhau trong cuộc sống không hẳn là lúc nào cũng chỉ có tiếng cười. Chân dung nhân vật Jo và Kang vừa khác lạ nhưng rõ ràng và nhất quán ngay từ đầu, hiện lên trên những khuôn hình sống động được sắp đặt bằng các góc máy không phô trương, tỉ mỉ do chính Ji Mo Young thực hiện. Chính vì thế bộ phim lấy được cảm xúc của người xem. Họ tự nhiên để cho nước mắt của mình chảy trên gò má cùng tiếng nức nở nghẹn ngào bật ra mà không sợ làm phiền những người xung quanh vì trong rạp chiếu mọi người đều đang khóc.

Poster_phim_bang_tieng_Han

Poster phim bằng tiếng Hàn

Jin Mo Young cho biết, cảnh quay mà anh ấn tượng nhất trong phim là khi bà Jo đốt những bộ quần áo mới mà bà mua cho những đứa con đã mất. Cảnh phim này chứa bức thông điệp chính của cả bộ phim. Bà Jo không bao giờ quên những đứa con của mình ngay cả khi họ qua đời. Tình yêu – lâu nay như chúng ta nghĩ là sẽ kết thúc ngay lập tức cùng với cái chết. Nhưng bà Jo đã cho thấy tình yêu không kết thúc như thế và tiếp tục ngay cả sau khi con người bị bệnh và qua đời. Bà Jo là một người phụ nữ Hàn Quốc truyền thống luôn tin tưởng vào sự tồn tại của một thế giới bên kia. Mọi người đều có thể bị bệnh tật qua đời, có người rơi vào tuyệt vọng. Và dù chúng ta có tin hay không? thế giới bên kia có tồn tại hay không thì bà Jo vẫn chuẩn bị không chỉ cho cuộc sống ở thế giới bên kia của chồng bà mà còn chuẩn bị cho cả tình yêu vĩnh cửu mà bà dự định sẽ tiếp tục sống với ông ở thế giới đó. Bà Jo tin và không nghi ngờ về điều này. Tình yêu tuyệt vời trong My Love, Don’t Cross That River giống như một ngọn núi lớn. Và hai nhân vật chính đã tạo nên ngọn núi này bằng hàng tỷ các hạt bụi nhỏ được tích lũy từ mọi khoảnh khắc của cuộc sống của họ. Ngọn núi đó không bao giờ có thể bé đi hoặc bị phá hủy. Nó vẫn luôn luôn như đã từng là nó từ trước tới nay.

Câu chuyện của nhà làm phim Ji Mo Young

Ít ai biết rằng, mới đầu, đạo diễn Jin Mo Young không được sự ủng hộ của mọi người khi anh quyết định bắt tay vào thực hiện My Love, Don’t Cross That River. Hầu hết các đồng nghiệp và bạn bè của anh đều không có niềm tin vào dự án này vì bộ phim tài liệu truyền hình về cặp vợ chồng già đã quá nổi tiếng trước đó. Trong vòng 10 tháng đầu tính từ lúc bắt đầu bấm máy, Jin Mo Young tự lo liệu nguồn tài chính nhưng anh vẫn tin rằng câu chuyện của ông Jo và bà Kang hoàn toàn xứng đáng được chia sẻ một lần nữa nếu như anh thành công trong việc tiết lộ những bí mật cuộc hôn nhân của họ như những gì anh biết. Jin tin tưởng rằng tình yêu của cặp vợ chồng già Jo và Kang là một điều tuyệt vời và cũng nghĩ họ có thể chia sẻ với anh nhiều hơn nữa về tình yêu của họ. May mắn, Jin Mo Young đã gặp phải bất kỳ khó khăn nào khi tiến hành công việc quay phim. Để có thể “chen chân” vào không gian sống của đôi vợ chồng Jo – Kang, Jin quyết định “tự biên tự diễn”, không mang theo bất kỳ trợ lý nào. Vì thế anh có thể xây dựng mối quan hệ thân thiết với nhân vật bằng cách dành thời gian sống cùng họ tại nhà của họ. Và nhờ sự gần gũi đó, anh đã có thể lắng nghe những câu chuyện cuộc sống, trải nghiệm, suy nghĩ của họ về tình yêu, thậm chí cả những kí ức buồn của họ. “Tôi sống với họ như một người bạn. Và chỉ sau một vài tháng, chúng tôi đã trở nên gần gũi. Tôi xem họ như cha mẹ mình và họ cũng đối xử với tôi như là một trong những đứa con trai trong nhà. Hai người đã già, và cuộc sống hàng ngày của họ diễn ra trình tự như một thói quen, giống như bất kỳ người già nào khác sống ở vùng nông thôn. Nhưng tôi không bao giờ yêu cầu họ phải làm gì đó cho bộ phim của mình. Tôi chỉ cần nhìn, chờ đợi, và ghi hình.”

Mot_canh_trong_phim

Một cảnh trong phim

Jin Mo Young cho biết, những gì mà anh đã kể lại trong bộ phim không có gì lớn lao, không phức tạp. Đó không phải là câu chuyện về một người nổi tiếng và cũng không có cảnh quan đẹp mắt. Điều quan trọng là anh muốn cho khán giả thấy tình yêu giữa một người đàn ông và một người phụ nữ thực sự là như thế nào? Vì vậy, bản thân Jin cũng không muốn tạo ra một thông điệp đao to búa lớn bởi vì anh biết không bao giờ người ta có thể biết về những thứ vĩ đại chỉ bằng cách xem một bộ phim. Những gì Jin muốn gửi tới khán giả, đơn giản chỉ là để họ nhận ra một điều hãy chăm sóc của người phối ngẫu của mình, hoặc những người xung quanh mình. Anh nói: “Khi bắt đầu quay phim, tôi chỉ muốn tìm ra bí mật của tình yêu của họ. Nhưng, thời gian trôi đi, tôi có thể nhìn thấy nhiều điều hơn ở các khía cạnh khác nhau trong cuộc sống của họ và tôi nghĩ bộ phim sẽ đem đến cho khán giả nhiều quan điểm khác nhau dù họ đã kết hôn hay không kết hôn, là nam hay nữ, già hay trẻ, là một người con gái hay con trai trong gia đình... Tất cả đều có thể nhìn thấy một điểm chung mà cặp đôi trong phim đã chứng minh. Đó là tình yêu vĩnh cửu vẫn còn tồn tại trên thế giới này. Mỗi chúng ta, hãy nên suy nghĩ về hôn nhân (tình yêu vợ chồng) một cách nghiêm túc hơn. Hôn nhân có thể có vẻ như chỉ là hai người sống với nhau. Tuy nhiên, nếu nhìn sâu hơn một chút, bạn sẽ thấy khoảng thời gian sống cùng với vợ hoặc chồng là nhiều hơn cả so với cuộc đời. Vì vậy, hôn nhân giữa hai người không chỉ dành thời gian với nhau, mà là sống một đời với nhau.
Một cuộc sống không có tình yêu có thể sẽ là không may mắn và vô nghĩa. Vì vậy, yêu thương và sống chung với một người khác là điều vô cùng quan trọng đối với cuộc sống của chúng ta cũng giống như quyền con người. Đó là lý do tại sao chúng ta nên suy nghĩ và chiêm nghiệm nhiều hơn về tình yêu và hôn nhân. Tôi hy vọng cặp đôi này sẽ giúp bạn hiểu thêm về điều đó”.

Quá trình hoàn thành bộ phim từ lúc lên kế hoạch tới lúc trình chiếu tiêu tốn của Jin khoảng thời gian 2 năm rưỡi. Riêng việc ghi hình đã mất tới 15 tháng. Và cuối cùng, bộ phim đã có được sự ủng hộ nhiệt tình của người xem qua con số lợi nhuận phòng vé khổng lồ, một điều bất ngờ với chính đạo diễn Jin Mo Young. Dù rất tin tưởng nhưng anh cũng không lường trước được bộ phim lại thành công đến thế. 100.000 lượt khán giả đến rạp xem phim- đó là một con số khá lớn đối với một bộ phim tài liệu độc lập. Jin Mo Young đã không thể hạnh phúc hơn. Hơn hết, anh đã làm bộ phim này như một món quà tặng cho riêng mình “Khán giả chỉ xem những hình ảnh xuất hiện màn hình và các nhà làm phim, bao gồm bản thân tôi, là người đã trải qua toàn bộ quá trình sản xuất. Những cảnh đó đã không chỉ ở trên màn hình mà còn ở lại trong trái tim tôi. Quay câu chuyện này là điều rất có ý nghĩa và là những khoảnh khắc để tôi cảm ơn cuộc đời. Tôi nghĩ rằng khoảng thời gian 1 năm và 3 tháng mà tôi đã có với cặp vợ chồng Jo – Kang là cơ hội để tôi nhìn nhận và suy nghĩ về tình yêu trong hôn nhân. Tôi không phải là người tốt đẹp hơn bất cứ ai, nhưng sau khi gặp và nhìn cuộc sống của ông Jo bà Kang, tôi đã thu xếp để có thể làm hài lòng những người xung quanh mình. Vì vậy, bộ phim này là một món quà cho chính tôi!”.

Thục Vân