(TGĐA) - Tôi đến gặp NSƯT Thanh Vy phải qua hai ba lần hẹn, đơn giản vì theo lời cô: Gặp nhà báo mà không có gì để nói ngại… chết đi được. Đây có thể xem là sự khiêm tốn khiến người đi gặp càng ngại hơn.
Bởi trước mặt tôi là một người phụ nữ đã bước vào tuổi thất thập, người thành công không chỉ ở lĩnh vực cải lương mà khi những năm cuối của tuổi nghỉ hưu, cô vẫn còn hoạt động gần một chục năm trên sân khấu hàng đầu ở phía Nam: Idecaf. Đó là chưa nói đến những bộ phim truyền hình cô tham gia, mỗi lần xuất hiện là một nhân vật khác nhau, và để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng khán giả là những vai bà mẹ chồng khó tính, mặt đăm đăm khó chịu, ánh mắt lườm nguýt trong các phim như Vòng xoáy tình yêu, Thiên đường ở bên ta, Rau muống tháng 9… Nhưng cái hay là “cái ác” chỉ ở trong mỗi nhân vật cô đảm nhiệm mà thôi, còn ở ngoài đời khi gặp nhau, nụ cười luôn nở trên môi, giọng nói ấm áp đầy thân thiện. Nói chuyện với cô, tôi có cảm giác như gặp một người mẹ dịu dàng, nhỏ nhẹ đầy… khiêm tốn.
Thưa cô, ngay từ đầu ngõ, khi hỏi về nghệ sĩ Thanh Vy – Nàng Xê Đa, hầu hết ai cũng biết và chỉ nhà một cách tường tận, vì sao khi gặp nhau, cô có vẻ như ngần ngại điều gì?
Thì bây giờ mình già rồi, nghỉ đóng phim cả một năm nay, đâu biết chuyện gì để nói. Hơn nữa “tụi nhỏ” bây giờ đóng phim hay lắm, cô nghĩ để tụi nó trẻ lên sóng sẽ có nhiều chuyện hay, chuyện vui, thích hợp hơn với báo chí.
NSƯT Thanh Vy (phải) và diễn viên Lý Hùng |
Dạ, sau cái ngày cô nằm viện trở về cách đây một năm dường như cuộc sống có đảo lộn?
Hầu hết đều phải thay đổi và bắt buộc phải thay đổi. Có nằm trong bệnh viện, phó thác thân mình cho bác sĩ trước một ca mổ, mới thấy nó hồi hộp, lâng lâng, lung tung mọi thứ suy nghĩ, đến nỗi mình chỉ còn một cách: Buông xuôi tất cả, phải tin vào bác sĩ thôi. Những ngày đó khủng khiếp lắm.
Có phải đóng kịch, đi phim nhiều với nhiều điều kiện khắc nghiệt, nghệ sĩ nhà mình vẫn còn quá thiếu thốn phải không cô?
Thì làm nghề là phải biết chấp nhận. Lịch phim nhiều lúc đi xa vẫn phải chạy chiếc xe gắn máy, đi lưu linh lưu địa một thân một mình, dầm mưa dãi nắng, ăn uống qua loa, bất kể ngày hay đêm cũng phải cố gắng hoàn thành vai diễn. Nhưng đến khi đổ bệnh, mới thấy mình “tệ bạc” với bản thân quá nhiều, nên bây giờ phải biết điều chỉnh chứ.
Nghệ sỹ Thanh Vy bị bệnh vẫn lên sàn diễn |
Vậy một ngày của cô bây giờ như thế nào?
Sáng dọn dẹp nhà cửa, đi chợ, sắc thuốc, canh uống thuốc đúng giờ ngày ba bữa. 6 tháng phải đi khám một lần. Đó là chưa nói phải tập dưỡng sinh, “chơi” dịch cân kinh, tập hít thở sâu, ngủ đúng giờ… nói chung là phải nghiêm khắc và tử tế với bản thân mình thì mới mong sống khỏe, sống vui với con cháu.
Với cô bây giờ không dám mộng ước gì cả, từng sụt hết 6 ký trong một lần bệnh nên cảm giác nó khủng khiếp lắm. Nhớ nhất ngày nhập viện, chờ phẫu thuật… hồi hộp làm sao. Tất cả đều phó mặc cho bác sĩ định đoạt. Vui nhất là lúc đó còn làm thơ trước giờ lên phòng mổ: “60 chưa gọi là già. Rất yêu bác sĩ bảo gì cũng nghe…”.
Nghệ Sỹ Thanh Vy trong phim |
Các show đóng kịch cô tạm ngưng, thế còn show đóng phim, lúc này cô còn nhận không?
Vừa rồi, đạo diễn Phương Điền, là “mối ruột” của cô trong phim Cá rô anh yêu em, Dù gió có thổi… mời một vai trong phim Giông bão. Cô đã nhận lời ngon lành, nhưng đến ngày nhận kịch bản, lại kẹt lịch hẹn với bác sĩ, lấy thuốc… thế là lỡ làng luôn. Hơn nữa, phim này phải đi tỉnh Long Xuyên, Đồng Tháp… xa quá cô sợ thuốc thang không đúng cữ, ăn không đúng giờ, mình đổ bệnh là báo hại đoàn phim, nên trình bày cái khó khăn, được cái đạo diễn rất thương cô, nên thông cảm vui vẻ.
Bỏ cơ hội vui với nghề, có lúc nào cô cảm thấy buồn, cô đơn và lạc lõng?
Buồn chết đi được. Ngày trước chưa bao giờ cô nghĩ mình sẽ ngưng nghề, yêu đến quên bản thân mà, nhưng bây giờ biết sao được. Có sức khoẻ thì mới có tất cả.
NSƯT Thanh Vy trên màn ảnh nhỏ |
Những ngày ở nhà cô có theo dõi tình hình phim ảnh của mình không?
Có chứ! Phim ảnh của mình bây giờ có mấy đứa nhỏ đóng được lắm, coi tới coi lui hổng có chán. Riêng sân khấu thì èo uột quá, buồn lắm chứ. Quá nhiều kênh giải trí mới mà mình không mới là dễ xuống lắm. Với cô, đóng kịch còn dễ dễ một chút, chứ đóng cải lương đâu phải dễ, giọng hát của cô không còn hơi mạnh, mượt mà như xưa được, rồi vũ đạo, trang phục nặng nề lắm… không có dễ đâu. Phải biết dừng lại để lớp trẻ nó còn tiến lên.
Thế niềm vui của cô bây giờ là gì?
Được chơi với hai đưa cháu nội nè, tâm sự với thằng con trai. Nó giỏi lắm. Chơi đàn mà chơi rock mới ghê, tuy hổng có theo nghề cải lương của cô, nhưng thấy nó đam mê và vui vẻ thì mình cũng vui theo. Rồi có mấy vụ hội họp liên hoan từ sân khấu đến điện ảnh, mình tham dự được gặp bạn bè cũ tâm tình vui lắm.
Nghệ sỹ Thanh Vy và diễn viên Kim Xuân (trái) |
Có bao giờ cô gặp lại những bạn diễn năm xưa?
Nếu tính trong vở Nàng Xê đa thì bây giờ buồn lắm nhe. Bạn Hoàng Chi vai vua khỉ… mất, NSƯT Tấn Đạt nổi tiếng vai Bùi Kiệm cũng mất. Anh Minh Châu mất, La La - vợ Minh Châu cũng mất… ngẫm lại bạn diễn gần đất xa trời nhiều lắm. Thời đó đi diễn hơn cả ngàn xuất diễn, giống như thời hoàng kim của mình vậy, tình nghĩa anh chị em trong đoàn dạt dào với nhau nhiều lắm… nhưng giờ nhớ lại… buồn lắm.
Với một thành tích đồ sộ từ cải lương cho đến phim ảnh, có bao giờ cô nghĩ đến việc được phong NSND?
Cái này hơi nhạy cảm, cô là người được phong NSƯT ngay đợt đầu tiên từ năm 1984. Đến nay cũng đã có đủ 2 huy chương vàng nhưng vì thủ tục hồ sơ cứ trục trặc hoài. Lúc người ta làm thì mình kẹt đi đóng phim về không kịp, mà bây giờ không biết những người trong Hội đồng xét duyệt còn nhớ mình không nữa nên ngại lắm, hổng muốn làm.
NSƯT Thanh Vy hồi trẻ |
Được biết cô là “con nhà nòi”, cha là nhạc sĩ Trần Vân và mẹ là nghệ sĩ hài Vân Quí. Từng học trường Nghệ thuật Hà Nội với chặng đường đi diễn hơn 50 năm, với cô chắc hẳn có quá nhiều kỷ niệm?
Nhiều lắm, nhưng nhớ nhất là lần được biểu diễn phục vụ Bác Hồ và được đi lưu diễn qua nhiều nước. Đến giờ với cô đó là những cảm giác hạnh phúc nhất.
Với phim ảnh, lần đầu tiên cô có mặt trong đoàn làm phim mà hãng phim mời cả chuyên gia từ Thái Lan sang phụ trách các khâu từ make up đến quay phim… Đó cũng là một trong những bộ phim đầu tiên do Hãng Lasta sản xuất nên mọi thứ đều rất chỉn chu. Lúc đó, anh em trong đoàn vui và phấn khởi lắm.
Về già thì tôi thường được giao cho vai mẹ chồng khó tính |
Đến giờ điều gì khiến cô ngạc nhiên nhất về mình?
Nhiều lúc tôi tự hỏi: Hồi trẻ mình được đạo diễn giao vai chính hiền hậu, đoan trang, nào là Kiều Nguyệt Nga, Dương Vân Nga... Nhưng không biết sao về già thì thường được giao cho vai mẹ chồng khó tính (Cười). Nghề là vậy, đôi lúc không phải mình muốn mà được, phải theo kịch bản, theo đạo diễn thì tổ mới cho nghề.
Vậy cuối cùng theo cô, điều gì quan trọng nhất về một nghệ sĩ khi tuổi đã về…hưu?
Sức khoẻ, sức khoẻ và sức khoẻ… Phải biết yêu thương bản thân mình, nghiêm túc với cuộc sống lành mạnh thì mới có thể làm mình vui và những người thân xung quanh vui với mình. Không thể nào cứ hoạt động liên tục mà bất chấp bản thân…
Lữ Đắc Long