(Review) 'Chọn chồng nơi chín suối': Cái chết không còn là kết thúc, mà là lựa chọn lớn nhất cuộc đời

(TGĐA) - Chọn chồng nơi chính suối (Eternity) của đạo diễn David Freyne mang đến một cách tiếp cận đầy sáng tạo về cõi sau không phải như thiên đường hay địa ngục, mà như một… “màn hình chọn lựa cuộc đời thứ hai”.

'Chọn chồng nơi chín suối': Tác phẩm hài - lãng mạn độc lạ hứa hẹn khuấy đảo Noel 2025 'Chọn chồng nơi chín suối': Tác phẩm hài - lãng mạn độc lạ hứa hẹn khuấy đảo Noel 2025
Khám phá quy trình nhập cảnh cõi bồng lai với 'Chọn chồng nơi chin suối' vào Noel này Khám phá quy trình nhập cảnh cõi bồng lai với 'Chọn chồng nơi chin suối' vào Noel này

Eternity (2025) là bộ phim hiếm hoi khiến người xem không rơi nước mắt vì bi kịch ồn ào, mà vì cảm giác nghèn nghẹn sau khi rạp đã bật đèn. Bộ phim của đạo diễn David Freyne, với sự tham gia của Elizabeth Olsen, Miles Teller và Callum Turner, được báo chí quốc tế mô tả như một “rom-com hậu kiếp”, nhưng thực chất lại là một bản luận điện ảnh buồn bã về tình yêu, ký ức và quyền được lựa chọn hạnh phúc. Câu chuyện bắt đầu sau cái chết, khi nhân vật Joan – một người phụ nữ đã sống trọn một đời người – bước vào Junction, nơi các linh hồn có đúng một tuần để quyết định họ sẽ sống phần đời vĩnh hằng của mình như thế nào và quan trọng nhất: sống cùng ai. Lựa chọn tưởng như lãng mạn ấy nhanh chóng biến thành một thử thách tàn nhẫn, bởi Joan phải đứng giữa hai người đàn ông đều từng là chồng mình.

Một bên là Larry, người đàn ông cô đã sống cùng hơn 65 năm, cùng nhau trải qua mọi điều rất đời: yêu thương, mệt mỏi, tranh cãi, già nua, bệnh tật và sự quen thuộc đến mức đôi khi không còn nhận ra đó là tình yêu. Bên còn lại là Luke, người chồng đầu tiên chết trẻ trong chiến tranh, mãi mãi tồn tại trong ký ức của Joan như một mối tình hoàn hảo, chưa từng bị thời gian hay đời sống bào mòn.

(Review) 'Chọn chồng nơi chín suối':  Cái chết không còn là kết thúc, mà là lựa chọn lớn nhất cuộc đời
Mối tình tay ba chéo ngoe nơi "chính suối"

Chính sự đối lập này làm nên sức nặng cảm xúc của Eternity: một tình yêu thực tế, đầy khiếm khuyết nhưng đã được sống trọn vẹn, và một tình yêu lý tưởng, đẹp đẽ nhưng dang dở, chỉ tồn tại trong ký ức. Elizabeth Olsen được nhiều nhà phê bình đánh giá cao khi thể hiện Joan không như một người phụ nữ lãng mạn mơ mộng, mà như một con người đã đi hết đường đời, mang theo đầy đủ những lớp cảm xúc phức tạp: biết ơn, hối tiếc, day dứt và cả mệt mỏi vì đã sống quá lâu để hiểu rằng không có lựa chọn nào là hoàn hảo.

Nhân vật Larry do Miles Teller thủ vai được xây dựng rất “đời”, không phải kiểu người đàn ông lý tưởng của điện ảnh, mà là mẫu chồng điển hình: yêu vợ theo cách vụng về, đôi khi vô tâm, nhưng đã ở lại đến tận cuối con đường, chính điều đó khiến nhân vật này vừa kém lãng mạn vừa đau lòng. Trong khi đó, Luke của Callum Turner lại là hình ảnh của tình yêu bị thời gian “đóng băng”, đẹp, dịu dàng, luôn đúng và luôn thiếu, bởi anh chưa từng phải đối mặt với những va chạm đời thường. Nhiều bài phê bình quốc tế cho rằng Eternity rất khéo khi không phán xét lựa chọn của Joan, mà để khán giả tự soi mình vào câu hỏi: nếu được sống mãi với một người, ta sẽ chọn người khiến ta hạnh phúc nhất hay người đã cùng ta chịu đựng cả một đời.

(Review) 'Chọn chồng nơi chín suối':  Cái chết không còn là kết thúc, mà là lựa chọn lớn nhất cuộc đời

Điểm khiến bộ phim trở nên tức thía nằm ở chỗ nó không kể về cái chết như một kết thúc, mà kể về hệ quả của việc sống quá lâu, khi ký ức trở thành gánh nặng và tình yêu không còn đơn thuần là cảm xúc, mà là trách nhiệm, thói quen và sự gắn bó khó cắt rời. Không gian Junction được báo chí nước ngoài mô tả vừa hài hước vừa chua chát, giống như một trung tâm chờ đợi giữa các kiếp người, nơi mọi linh hồn đều phải đối diện với câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng lại đau đớn nhất: điều gì trong đời mình là thật, điều gì chỉ là hoài niệm đẹp đẽ.

(Review) 'Chọn chồng nơi chín suối':  Cái chết không còn là kết thúc, mà là lựa chọn lớn nhất cuộc đời

Phim có nhịp điệu chậm, nhiều khoảng lặng, ít cao trào theo kiểu truyền thống, nhưng chính sự chậm rãi đó khiến cảm xúc ngấm dần, để rồi đến khi Joan đứng trước quyết định cuối cùng, người xem không còn tò mò cô chọn ai, mà tự hỏi bản thân mình sẽ chọn gì nếu ở vị trí ấy. Giới phê bình quốc tế nhận định Eternity không hoàn hảo, vẫn có những đoạn kéo dài và vài ý tưởng chưa được khai thác đến tận cùng, nhưng giá trị lớn nhất của phim nằm ở cảm giác rất người mà nó để lại: nỗi buồn dịu dàng của những điều đã qua, sự biết ơn dành cho những năm tháng không hoàn hảo, và nhận thức rằng chính sự hữu hạn mới làm cho tình yêu có ý nghĩa.

(Review) 'Chọn chồng nơi chín suối':  Cái chết không còn là kết thúc, mà là lựa chọn lớn nhất cuộc đời

Eternity hay Chọn chồng nơi chín suối vì thế không phải bộ phim để xem cho nhẹ đầu, mà là tác phẩm khiến người ta bước ra khỏi rạp với lòng nặng hơn một chút, chậm lại một chút, và có lẽ sẽ nhìn người đang ở bên mình bằng ánh mắt khác, bởi bộ phim đã nói thay một điều rất giản dị nhưng đau đáu: không phải tình yêu nào cũng cần vĩnh cửu, có những tình yêu chỉ cần được sống trọn vẹn trong một đời hữu hạn là đã đủ.

'Chọn chồng nơi chín suối': Tác phẩm hài - lãng mạn độc lạ hứa hẹn khuấy đảo Noel 2025 'Chọn chồng nơi chín suối': Tác phẩm hài - lãng mạn độc lạ hứa hẹn khuấy đảo Noel 2025
Khám phá quy trình nhập cảnh cõi bồng lai với 'Chọn chồng nơi chin suối' vào Noel này Khám phá quy trình nhập cảnh cõi bồng lai với 'Chọn chồng nơi chin suối' vào Noel này

Vũ Anh