Đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh: Tôi có nhiều cảm hứng với thể loại phim tâm lý

(TGĐA) - Trịnh Đình Lê Minh – một đạo diễn trẻ từng gây ấn tượng trước đó với khán giả màn ảnh rộng qua dự án điện ảnh độc lập mang tên Thưa mẹ con đi. Khắc phục nhược điểm từ đứa con tinh thần đầu tay, anh đã rút ra nhiều bài học và kinh nghiệm khi làm phim tại Việt Nam. Trong tác phẩm thứ hai có tựa đề Bằng chứng vô hình – anh đã cho khán giả nhìn thấy một góc nhìn khác về mình.

dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly Phương Anh Đào - Từ 'ngọc nữ' điện ảnh Việt đến nữ chiến binh gai góc trong ‘Bằng chứng vô hình’
dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly Đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh chọn 'Thưa mẹ con đi' để nói về những trải nghiệm của bản thân

Anh nhìn nhận thế nào về sự phát triển của thị trường điện ảnh hiện nay?

Sau mùa dịch vừa qua, chúng ta có thể thấy thị trường điện ảnh Việt Nam phụ thuộc quá nhiều vào phim ngoại. Khi các cụm rạp chiếu bóng mở cửa trở lại, phim Hollywood và những nước khác vắng bóng, tưởng chừng đó là cơ hội cho phim Việt. Thế nhưng chúng ta lại không có sẵn phim để kéo khán giả trở lại rạp.

dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly
Đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh trên phim trường Bằng chứng vô hình

Như anh từng chia sẻ đã học được nhiều kinh nghiệm sau Thưa mẹ con đi. Điều đó là gì vậy?

Bản thân tôi vẫn nghĩ đó là một bộ phim dễ xem, nhưng sau khi phim công chiếu có một số bộ phận khán giả lại cho rằng phim khó xem. Điều này khiến tôi vô cùng hoang mang. Khi phim đã chấp nhận lựa chọn một đề tài kén khán giả thì không thể mong đại đa số công chúng có thể hiểu được, chúng ta hay gọi đó là “khán giả mục tiêu”. Tôi tin, Thưa mẹ con đi đã làm một bộ phim tốt đến khán giả mục tiêu của mình.

Tuy nhiên qua đó tôi cũng nhận thấy đề tài của bộ phim cũng là một điểm hạn chế nên doanh thu không thể đạt được như kỳ vọng. Sau này khi Thưa mẹ con đi được công chiếu trên Netflix thì cũng có nhiều người xem hơn, tuy nhiên vẫn chưa phải nhiều.

Đó cũng là trăn trở của tôi, tôi muốn làm một bộ phim được nhiều người xem hơn. Và chính vì vậy khi làm Bằng chứng vô hình, tôi muốn bộ phim phải đến được nhiều khán giả.

dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly

Đó là lý do khiến anh thực hiện tác phẩm thứ hai này, hay còn lý do nào khác? Phải chăng đây là một nước đi mạo hiểm?

Theo tôi lý do lớn nhất là đạo diễn phải muốn làm trước đã. Có những bộ phim, những đề tài vô tình đạo diễn lựa chọn lại trùng với sở thích của số đông khán giả. Như vậy, tác phẩm đã có lợi thế rồi.

Ngoài thể loại tình cảm hay phim tâm lý nhẹ nhàng, tôi cũng rất hứng thú với thể loại giật gân, ly kỳ. Tôi thấy có nhiều đạo diễn trên thế giới khá đa dạng về thể loại và đề tài trong cách làm phim mà tôi cũng mong muốn theo đuổi, như đạo diễn Lý An. Và Bằng chứng vô hình nằm trong mục tiêu nghề nghiệp của tôi.

dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly

Thật ra, khi làm bộ phim này khá mạo hiểm với tôi. Thứ nhất là sau Thưa mẹ con đi, nhiều khán giả nghĩ tôi sẽ làm bộ phim Bằng chứng vô hình bị nhạt, thứ nữa là làm bộ phim này ở Việt Nam rất hạn chế về mặt kỹ thuật, mình phải tìm được cộng sự, ekip có thể hỗ trợ mình thì mới đạt được những hiệu quả mong muốn như trong tác phẩm Blind của Hàn Quốc.

Anh có từng suy nghĩ khi làm phim remake sẽ không phát huy được hết những ý tưởng của mình mà bị bó buộc trên kịch bản có sẵn, dẫn đến một tác phẩm không còn sức mới lạ?

Tôi không ngại khi làm phim remake. Nếu bạn để ý có rất nhiều phim remake được các đạo diễn Việt xử lý khéo nên khi đến với khán giả đã tạo được hiệu ứng rất tốt.

Đối với tôi, việc remake copy y chang và chuyển thể là khác nhau, chẳng hạn như là đạo diễn Martin Scorsese cũng đã làm một bộ phim chuyển thể - Vô gian đạo. Phong cách làm phim của ông ấy khác hẳn với bản gốc, rất hay. Khi nhận kịch bản Blind, biên kịch Việt Nam đã viết lại rồi và tôi với vai trò đạo diễn, tôi nhận nó và thêm thắt những tình huống, chi tiết để thể hiện được quan điểm, góc nhìn, phong cách làm việc của tôi. Dĩ nhiên mấu chốt, điểm mạnh của tác phẩm trong bản chính ta vẫn giữ nhưng việc thay đổi tình huống hoặc chi tiết trong kịch bản khi thay đổi phải dựa vào nền tảng văn hóa của quốc gia đấy.

dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly

Khó khăn lớn nhất anh gặp phải khi chuyển từ một bộ phim tình cảm sang một tác phẩm tâm lý tội phạm?

Phim này lại có một cái khó khác nữa đó là phải làm sao cân bằng giữa đường dây tâm lý giật gân và hành động.

Thí dụ có những phim hành động họ chỉ đánh đấm nhưng về mặt tâm lý nhân vật có thể bị gẫy ở đâu đó. Còn Bằng chứng vô hình bắt buộc phải đảm bảo được sự cân bằng đó.

Dòng phim tâm lý tội phạm ở Việt Nam chưa thực sự là dòng phim khiến các đạo diễn được thoải mái thực hiện ý đồ và sáng tạo vì hệ thống kiểm duyệt khắt khe. Liệu anh có gặp trở ngại về vấn đề này không?

Khi nhận bộ phim này, tôi nhận thấy được sự rủi ro, thậm chí có thể làm xong phim mà không được duyệt nên tôi đã tự“kiểm duyệt” phim của mình trước tiên.

dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly

Nếu để “bung ra” thì tôi còn có thể làm được hơn nữa nhưng dù sao, tôi phải đặt tiêu chí gây ấn tượng với khán giả nhưng vẫn giữ được chức năng của nghệ thuật & phim ảnh khi nộp tác phẩm đến Cục Điện ảnh. May mắn, Bằng chứng vô hình chỉ phải chỉnh sửa hai chỗ. Đó là điều tôi cảm thấy bất ngờ và trân trọng điều đó.

Được biết Bằng chứng vô hình được 10 quốc gia trên thế giới mua bản quyền phát sóng. Theo quan điểm cá nhân, anh đánh giá những thuận lợi và thách thức khi đưa phim Việt đi công chiếu tại thị trường nước ngoài?

Phim dành cho người Việt chiếu cho người nước ngoài xem thì đó đã là một thách thức rồi. Tuy nhiên, khán giả ở đâu cũng vậy thôi sẽ luôn bị cuốn hút bởi một câu chuyện tạo được sức hấp dẫn. Rất may với Bằng chứng vô hình đạt được tiêu chí này với thể loại tâm lý tội phạm ly kỳ hấp dẫn dù đây là phim remake.

Có thể bạn đã từng xem bản phim trước đó của Hàn Quốc nhưng vẫn quyết định mua bản phim của Việt Nam. Tại sao? Theo tôi, đầu tiên dù không cùng chung ngôn ngữ, nhưng nếu bạn đủ sức lôi cuốn để giữ chân khán giả cùng hồi hộp, thót tim với nhân vật thì đó đã là sự thành công. Điểm thứ hai tôi nghĩ đó yếu tố tâm lý, thông điệp gia đình về sự tự chữa lành vết thương của bản thân, tự tha thứ cho bản thân, thông điệp về người phụ nữ mạnh mẽ có thể là đủ ấn tượng cho những người mua phim, những nhà làm phim nước ngoài.

dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly

Tâm lý gia đình, điều tra hình sự, anh muốn thử nghiệm thể loại nào khác?

Sự kết nối bền chặt của các thành viên gia đình, hay thậm chí là giữa những người lạ với nhau là chủ đề tôi luôn muốn xoay đi xoay lại, còn thể loại tùy vào thời điểm mình đang muốn làm thể loại gì. Tuy qua 2 tác phẩm điện ảnh của mình, tôi thấy mình có thế mạnh về thể loại tâm lý và những kịch bản có yếu tố tâm lý sẽ khiến tôi có hứng thú.

Xin cảm ơn đạo diễn!

“Tôi nghĩ điều quan trọng nhất hiện nay ở điện ảnh Việt của ta đang thiếu chính là vấn đề về ý tưởng, kịch bản độc đáo. Sở dĩ, Bằng chứng vô hình tôi vẫn phải remake kịch bản tại vì chúng ta thiếu kịch bản thực sự tốt. Nếu chúng ta có một nền công nghiệp điện ảnh mạnh như Hàn Quốc, chúng ta tạo được dấu ấn riêng mạnh từ tất cả các khâu, phim nghệ thuật, phim tác giả, phim thương mại thì nó sẽ ảnh hưởng đến các quốc gia khác, người ta sẽ phải mua bản quyền kịch bản của mình để phát hành. Cái quan trọng nhất vẫn là kịch bản, kịch bản và kịch bản”, đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh chia sẻ.
dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly Phương Anh Đào - Từ 'ngọc nữ' điện ảnh Việt đến nữ chiến binh gai góc trong ‘Bằng chứng vô hình’
dao dien trinh dinh le minh toi nhieu cam hung voi the loai phim tam ly Đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh chọn 'Thưa mẹ con đi' để nói về những trải nghiệm của bản thân

Hana Nguyễn