| Toàn cảnh Macau với Casino Lisboa sừng sững | |
Casino – ngành công nghiệp thu lợi nhuận khổng lồ
Ngay khi tàu chuẩn bị cập bến, hình ảnh mà những hành khách lần đầu tiên đặt chân đến Macau đều phải trầm trồ thán phục chính là cây cầu bắc ngang qua eo biển nối liền hai bán đảo thuộc quyền kiểm soát của chính quyền Macau. Cây cầu trắng có chiều dài 29,6km nổi bật dưới ánh nắng vàng chiều muộn và màu xanh ngăn ngắt của mây trời tạo nên khung cảnh hùng vĩ duy nhất của thành phố Macau nhỏ bé. Nhưng điều khiến người ta thán phục hơn nữa là đầu óc kinh doanh của các ông trùm. Từ ngoài biển, ta có thể nhìn thấy hàng chữ “Casino Macau” to tướng nhấp nháy trên bờ. Đặc biệt dòng chữ màu vàng quảng cáo cho Hotel Lisboa, sòng bạc lớn nhất Macau do ông trùm Stanley Ho làm chủ: “You spend more, you gain more” (Bạn càng đầu tư, bạn càng gặt hái) đã chính thức công nhận sự phát triển của ngành công nghiệp sòng bạc. Trên các áp phích còn in những hình ảnh hấp dẫn về buổi biểu diễn thoát y của các vũ nữ Pháp, giá vé 400 đôla Hồng Kông (patacas)/show diễn.
| Cây cầu trắng có chiều dài 29,6km nổi bật dưới ánh nắng vàng chiều muộn và màu xanh ngăn ngắt của mây trời | |
Diện tích Macau vỏn vẹn 23,8 km2 với 44 vạn dân nên chỉ cần 20 phút đồng hồ là có thể đi hết một vòng thành phố. Phương tiện giao thông trên đảo chủ yếu là xe máy mà tất cả đều cùng một loại xe tay ga nhỏ xíu như ZX, Passing, Tact… Đường phố Macau ban ngày vắng vẻ và ít hàng quán đến mức buồn tẻ. Tuy nhiên khi màn đêm buông xuống, cả hòn đảo như bừng tỉnh giấc. Người từ khắp nơi lũ lượt kéo vào Lisboa. Casino Lisboa rộng lớn và người đến lần đầu như tôi luôn phải vừa đi vừa lấy các đặc điểm làm mốc, nếu không dễ bị lạc đường như chơi. Lisboa có năm tầng nhưng tôi chỉ được dẫn lên tầng hai mà có lẽ là tụ điểm của dân chơi cờ bạc “tép riu”. Trước khi vào, chúng tôi phải lột hết túi xách để kiểm tra chất nổ, vũ khí như qua cửa khẩu sân bay. Các nhân viên khám xét rất kĩ và không quên dán một chiếc đề can có hình chiếc máy ảnh bị gạch chéo, dấu hiệu “cấm quay phim, chụp ảnh”.
| Phương tiện đi lại ở Macau đều là những chiếc xe máy nhỏ xíu | |
| Một góc Macau phố lên đèn | |
| Một góc phố như ở đâu đó Việt Nam ở Macau | |
Tầng hai Lisboa là một phòng hình tròn rất lớn, trần thấp, sàn trải thảm và khói thuốc mù mịt. Những tiếng xì xầm, tiếng chuông gõ trước khi mở bát hòa lẫn tiếng hò hét của kẻ được bạc tạo nên một âm thanh đặc trưng. Khách có thể đặt tiền vào các cửa, thấp nhất là 50 patacas (100.000 VNĐ). Nếu ai cố tình đặt ít hơn sẽ bị phạt, nghĩa là bị tịch thu luôn số tiền đặt. Sau tiếng chuông gõ báo hiệu, không ai được phép đặt cửa nữa và màn hình sẽ hiện lên con xúc xắc, ô nào sáng đèn thì ô đó ăn tiền. Khách đứng ngồi xúm xít quanh chiếc bàn hình chữ nhật và đặt cả phần hồn lẫn phần xác vào những quân bài trước mặt. Thành phần khách chơi bạc đủ cả, từ các ông bà già cho đến những cô gái trẻ, có người ngồi trầm ngâm, có người vò đầu bứt tai và thi thoảng rú lên những tiếng cười sung sướng.
| Đế chế cờ bạc Casino Lisboa bao trùm lên toàn bộ cuộc sống ở thành phố Macau | |
| Sòng bài Casino Lisboa là điểm nhấn chính của thành phố 44 vạn dân này | |
Căn phòng nhỏ bên cạnh là nơi đặt các máy đánh bạc tự động. Người ta đổi tiền lấy những đồng xu trị giá 2 patacas (4000 VND) đựng vào các bát nhựa xanh đỏ rồi thả vào máy. Trò này đơn giản và ít tiền cũng chơi được nên chủ yếu dành cho các ông già, những người không có nhiều tiền và khách du lịch không biết chơi bạc. Nhìn chung chơi trò này như đánh sổ xố, trúng là chuyện hy hữu, ấy vậy mà thỉnh thoảng vẫn có máy tuôn xu ra lẻng xẻng, kích thích lòng tham của khách. Tôi cũng nằm trong số những ánh mắt nhìn khay trúng số của họ đầy thèm muốn, song sau khi thả hết một bát xu đầy mà chẳng thấy đồng cắc nào rơi xuống khay, tôi đành rời khỏi căn phòng mù mịt khói như sương mù buổi sớm.
| Trong Casino Lisboa, khách du lịch có thể trải nghiệm đủ thể loại cờ bạc từ thấp đến cao | |
| Vào sòng bạc chỉ có thua mà không thắng.... | |
Cô gái xinh đẹp đến từ Hồng Kông tên Chu Ái, người đi cùng tôi suốt những ngày trên đảo Macau mặt mũi thẫn thờ vì đã bị vét sạch túi. Cô lẩm bẩm nhắc lại câu nói mà từ người Trung Hoa đại lục, người Hồng Kông cho đến dân bản xứ Macau đều thuộc “Vào sòng bạc chỉ có thua mà không thắng, bao giờ cũng thua đủ ba thứ: trước hết là thua về thời gian, thứ đến thua về tinh thần và sau cùng sẽ thua về tiền bạc". Tôi hỏi cô “Biết thế sao còn chơi?”. Chu Ái ngước nhìn tấm biển Lisboa đang nhấp nháy ánh đèn như mời gọi một cách tiếc nuối rồi nhún vai không lí giải được. Tôi hiểu rằng, nếu còn tiền, cô sẽ lại ngồi cho đến sáng, đến khi hết sạch xu cuối cùng và lần sau cũng sẽ lại như vậy.
Một thành phố khác trong ánh bình minh
| Sòng bài Casino Lisboa nổi bật giữa thành phố Macau | |
Mặc dù đã được trao trả cho chính phủ Trung Quốc từ ngày 20/12/1999, song Macau vẫn được coi là một khu vực tự trị. Khi chúng tôi đi tàu từ Hồng Kông và cập bến tại cảng Macau, các nhân viên hải quan đã tiến hành mọi thủ tục nhập cảnh hết sức cẩn thận. Các cư dân người Hồng Kông hoặc khách từ Trung Hoa đại lục sang thì có vẻ suôn sẻ hơn, họ chỉ việc xuất trình hộ chiếu là được đi qua nhanh chóng, trong khi những người nước ngoài như tôi phải chờ đợi cả tiếng đồng hồ để thực hiện các quy trình kiểm tra.
| Những máy đánh bạc phục vụ khách ít tiền, không ham hố cờ bạc... | |
Chủ trương của Macau là thu hút khách đến các sòng bài. Điều đó thể hiện ngay cả ở cách bài trí của khách sạn. Khách sạn New World Emperor nơi tôi ở là một khách sạn ba sao khá tiện nghi. Tuy nhiên phòng ốc cực kì ảm đạm, màu giấy bồi tường và rèm cửa trông vô cùng buồn tẻ. Các đồ đạc trong phòng rõ ràng là đồ xịn nhưng cách sắp xếp không hiểu sao cứ gợi lên một cái gì đó thiếu ấm cúng và u uất. Trong phòng có ti vi nhưng khi bật lên lại chỉ thấy một bản nhạc và hình ảnh đứng bất động. Nếu muốn xem thì cũng có một số kênh phim hành động và phim cấp ba phải trả tiền nhưng rõ ràng là họ không khuyến khích khách trọ xem vô tuyến. Trong phòng và ngoài hành lang đều được treo tranh như bất kỳ khách sạn nào nhưng đó chỉ là những bức họa có ba vệt màu nhờ nhờ vô nghĩa. Tất cả chỉ nhằm một mục đích duy nhất là làm cho khách buồn muốn chết rồi phải ra khỏi khách sạn mà xuống đường. Nhưng xuống đường thì không quán xá, không giải trí, không danh lam thắng cảnh. Vậy là không muốn cũng phải muốn, khách đành phải vào sòng bạc thôi. Đã vào là phải chơi, không chơi ít thì chơi nhiều, mà đã chơi thì thua nhiều hơn thắng. Vậy là ông Stanley Ho đã thành công và thắng tuyệt đối.
Ban ngày không khí ở Macau vô cùng tĩnh lặng. Thành phố Macau với số dân chưa đến 45 vạn người nên thừa đất. Nhiều người Hồng Kông đã đến đây mua đất để sinh sống. Hàng ngày họ đáp tàu thủy mất hơn tiếng đồng hồ sang Hồng Kông để đi làm, tối lại vượt biển về Macau. Danh thắng trong thành phố không có gì nổi bật ngoài bức tường nhà thờ còn sót lại sau cơn hỏa hoạn giờ ngự trên đồi và trở thành một trong những biểu tượng của hòn đảo. Tôi cũng ghé qua quảng trường có tượng đài hình bông sen (biểu tượng thành phố) và trường đua ngựa Macau. Thành phố này là nơi hội tụ mọi loại hình cờ bạc nên đua ngựa, đua chó, đua xe và đủ thứ đua khác đều rất phổ biến để người ta có cơ hội cá cược.
| Quảng trường Senado Square ở Macau | |
| Di tích nhà thờ Thánh Paul chỉ còn lại bức tường là điểm du lịch nổi tiếng của Macau | |
| Trường đua ngựa ở Macau ngoài thể thao cũng chủ yếu phục vụ dân mê cờ bạc | |
| Ngoài Casino Lisboa, Macau còn rất nhiều sòng bạc lớn nhỏ, ví dụ như sòng bạc Venetian này | |
| Bên trong khu quần thể khách sạn sòng bạc Venetian thậm chí còn khá lãng mạn | |
Kiến trúc pha trộn trên đảo cũng gây khá nhiều ngạc nhiên. Nhiều con phố hẹp, lòng đường trải đá mấp mô với nhiều tiệm bán quần áo, nước hoa nhỏ xíu hai bên đường khiến ta có cảm giác như đang lạc vào một phố cổ ở Châu Âu. Có khu lại rất hiện đại, nơi ngự trị các sòng bài, các khách sạn năm sao với những cao ốc hình hộp và cầu vượt mang hình bóng của New York xa xôi. Nhưng cũng có những khu nhà một tầng là các cửa hàng sửa xe máy, bán đồ nhựa thập cẩm chẳng khác gì tỉnh lị xứ Việt. Những khu phố kiến trúc Bồ Đào Nha còn lại từ thời thuộc địa và những ngôi nhà mang âm hưởng Trung Hoa cổ kính nằm rải rác xen kẽ trong thành phố. Trên các lối rẽ lên triền đồi là những ngôi biệt thự tuyệt đẹp của ngài Stanley Ho, của tỉnh trưởng, các quan chức và những người giàu có trong thành phố. Điểm đến cuối cùng của tôi trước khi rời Macau là một ngôi miếu nằm trên bến cảng.
| Ngôi đền A-Ma ở Macau, tương truyền là nơi xuất phát cái tên của vùng đất này... | |
Truyền rằng đây là miếu thờ cô gái đã bao năm chờ chồng đi biển mà không trở về. Miếu có tên (A-Ma) Mã Cọt. Khi xưa, những thực dân Bồ Đào Nha đầu tiên đặt chân đến hòn đảo này đã cập bến ngay tại miếu. Họ nghe thấy người dân ở đây gọi là “Mã Cọt” và do khác biệt về ngôn ngữ nên họ đọc chệch thành “Macau”. Cái tên Macau đã ra đời từ đó…
| Ban ngày, Macau khá buồn tẻ | | Chủ trương của Macau là thu hút khách đến các sòng bài. Điều đó thể hiện ngay cả ở cách bài trí của khách sạn. Tất cả chỉ nhằm một mục đích duy nhất là làm cho khách buồn muốn chết rồi phải ra khỏi khách sạn mà xuống đường. Nhưng xuống đường thì không quán xá, không giải trí, không danh lam thắng cảnh. Vậy là không muốn cũng phải muốn, khách đành phải vào sòng bạc thôi… |
| Đảo quốc Sư tử: Muốn gì cũng có, chỉ có rác là khó! (TGĐA) - Chúng tôi ăn tối xong lúc bảy rưỡi thì trời mới xâm xẩm tối. ... |
| Hồng Kông không ngủ (TGĐA) - Sân bay Hồng Kông đóng tại bán đảo Tân Giới, đường băng nằm ... |