Không cải lại được, anh kia đành phải làm theo NGUYÊN TẮC của phòng Bác sĩ và ra ghế ngồi cùng một loạt bệnh nhân cũng đang trong tình trạng trần truồng như nhộng ở phòng ngoài. Cảm thấy xấu hổ, anh ta quay sang tâm sự với người ngồi kế bên:
- Tôi chỉ bị đau họng thôi, thế mà người ta bắt tôi phải cởi bỏ hết quần áo. Thật chẳng hiểu ra làm sao nữa.
Nghe vậy, người kia thở dài:
- Phàn nàn cái nỗi gì? Anh tưởng thế là đã tệ lắm rồi à? Tôi đến đây để thu tiền điện mà cũng bị lôi tuột vào đây, bắt ngồi trần truồng từ sáng đến giờ đây này!
Rutto (st)